Trong đêm vắng,
em có thấy những vì sao?
Khi thanh âm đã tuyệt diệt
Khi ngôn từ không còn chỗ trú
Những ánh sao không với tới được
bầu trời dầy khói và đục mờ
của một tử cầu đã hoang vụn
Em ngước nhìn chỉ thấy hư vô
[Thánh thể 1]: Một đoạn Tin mừng
Tôi đưa em về qua những triền mưa sạch bóng người, đội lên đầu em vòng nguyệt quế của khải hoàn không tiếng khóc than. Bóng tối phủ lên vai chúng ta tấm áo choàng của huy hoàng nơi quang phổ đã tuyệt diệt, nói với chúng ta bằng thứ ngôn ngữ của im lặng chỉ những kẻ đã đau sâu cùng mới lĩnh thấu.
[Thêm sức 1] Mối nối
Những ngày mưa trắng xoá
Nhoà ô cửa đầu hè
Như đêm dài mùa đông năm nào trở lại
Giấc mơ thật lắm
Thật trong nỗi dịu dàng
Cuộc đời trong mơ đã khác
Chẳng còn gì bất an
[Thanh tẩy 1] Nước Thánh
Tôi lại đi trong không trung
Trong cô độc hiện sinh
Trong hữu hình sự chết
Chết rồi, thưa em
Niềm vui mỏng manh nở ra từ hồ sen thơm ngát
Cây táo nở hoa
Cây cà trĩu quả
Bình minh nhảy múa
Hoàng hôn ngồi lặng ngắm những dòng sông