Bí tích Khai tâm 2: Nghi lễ Thêm sức
[Thêm sức 1] Mối nối
Những ngày mưa trắng xoá
Nhoà ô cửa đầu hè
Như đêm dài mùa đông năm nào trở lại
Giấc mơ thật lắm
Thật trong nỗi dịu dàng
Cuộc đời trong mơ đã khác
Chẳng còn gì bất an
Câu trả lời đã ở đây
Không cần đi tìm nữa
Em đã nguyện cầu những dấu hiệu
Và chúng trình hiện cả ở đây
Thánh thần đã gửi đến cho em
Hồn hậu, không một lời mặc cả
Tiếng mưa rơi miên man
Mà nghe ra được nhịp
Giữa thinh lặng của sáng mai
khi thành phố đã vươn vai sau tê cứng
Dẫu một mình hay tấp nập
Em luôn là thinh lặng của em
Một nghi lễ dài không định ngày kết thúc
Trong tịnh thất tâm hồn
Em đã về thật em
Mà vượt qua đổi khác
Quyền năng Thánh linh em cúi xin được ban thêm sức mạnh
Vì sống cần những sự khăng khít
Nếu không thể đi xuyên qua các thế giới
Hãy tự ngoắc mình vào mối nối siêu hình
24.04.20
[Thêm sức 2] Tính âm
Nỗi buồn tràn như mưa
Lăn ướt nhoè từng trang giấy trắng
Chữ đổ thành sông
Trôi suốt thẳm sâu nguồn căn bất tận
Muộn phiền giữ chân em chạm đất
Khi cánh em luôn chực chờ bay
Và nỗi cô đơn bầu bạn
Chần chừ lắm để nói câu giã từ
Từng dòng thơ bắt nhịp
Thay cho lời nguyện cầu của em
Hằng đêm
Mỗi sáng
Trước khi cầu xin
Ta phải cúi đầu
Ngoan dừng cố chấp
Và thôi vùng vằng với quyết định luận cuộc đời
Em sẽ thấy từ hư không mở ra vô tận
Tổ hợp xác suất của bất định tương lai
Hỗn độn và hài hoà
Hàng tỷ năm biến dịch
Ngọn nguồn bất tận của năng lượng nhị nguyên
Sẻ chia thế giới trong âm dương sáng tối
Bằng cách đi đến tận cùng của bản nguyên tính nữ
Buông lỏng và nhấn chìm
Dịu dàng và bạo liệt
Em hoà vào mênh mông
25.04.20
[Thêm sức 3] Xứng đáng
Mùa ở lại bên những mộng còn hơi
Nắng trốn tìm ngoài những khoanh đơn chiếc
Rắc tro tàn của những cơn huyễn hoặc
Xuống bảy thước đại dương không tiếng vang
Cầu hồn siêu thoát
Cuộc chiến quá dài
Đàn tràng nhũng loạn
Luân hồi không đi hết vòng trôn ốc của tối thượng
Nhắm mắt nghe vô thường
Mở ra từ hỗn mang
Thai nghén kia của đầu thai đi lạc
Tìm đến từ ba phần tư tỷ năm ánh sáng
Giấc mộng vàng của chiều thế giới thứ năm
Máu đã rỏ trên Thánh kiếm
Heo hút bóng địa đàng
Từ đại lộ của gánh gồng và hào sảng
Em bắt một chuyến xe
về với thảm hại hiện sinh
Yêu dấu hỡi
Không cần chiến đấu
Không cần rền vang
Không cần hô hào nặng mang giá trị
Em chỉ cần xứng đáng
Và Chúa Trời sẽ đặt Thánh tích
giữa hai mắt nhắm của em
26.04.20
[Thêm sức 4] Nghiệm ứng
Những giấc đem treo giữa trời
Chong đèn gió thổi
Nửa hồn lơi
Nẫu thương gảy đàn ếch ộp
Kêu trời làm mưa
Dừng cơn cháy
Lập lễ đàn cầu những chảy trôi
Về tận miền của tụ ngưng không tiếng vọng
Không tiếng bi ai
Không lời oán thán
Cuối cùng gió buông lời cất tiếng
thay lòng muôn nẻo đã làm thinh
trọn một đoạn đường trần.
Đếm thêm từng ngày lẻ,
cắt một mối tơ vò,
dập một ngọn sầu cháy
Hai câu hỏi nhị phân kết quả
Khắc nhập trong tất định tâm can
Xuôi dòng về giữa đảo giấu vàng
Mọc một bóng râm xanh ướt mắt
Giờ khắc của định đoạt
Đoá mẫu đơn run mở
Vần thơ đóng lại phương trình
Nghiệm đã ứng trên tiếp tuyến của tinh thông giá trị
04.05,20
[Thêm sức 5] Hoàn mỹ
Dẫu méo mó
Dẫu vết thương và vệt sẹo
Là một chỉnh thể hoàn mỹ vì một chỉnh thể là hoàn mỹ
Không gì phải chữa, không gì phải sửa
Nếu đến tận cùng sự biết
Khổ ải cũng là một tận hưởng
Kẻ nửa sống nửa chết
Tạo vật sống nửa sáng nửa tối
Đang hoàn mỹ hiện tồn
Đang ăn bánh uống trà thưởng hoa
ở một chiều tâm can khác
Hãy nhìn những cọng cỏ
Mọc lên rồi bị nhổ bỏ
Bị nhổ bỏ rồi lại mọc lên mãi
Không cưỡng cầu ý nghĩa
Không thắp lửa mục tiêu
Hãy nở đoá hoa tận cùng chấp nhận
Để thấy hoàn mỹ trong vòng lặp vô tận cùng
Pháo hoa hiện ra giữa những đêm tối không thể xoay trở
Tuyệt đẹp có thể chỉ từ một sự tình cờ
Trở về liên tục điểm bắt đầu
Để tái tục con đường của tụng ca tình yêu
Tình yêu là lỗ sâu đục xuyên qua mọi chiều không gian
Là cây cầu nối liền những thế giới cách ngăn từ trục giá trị
Tất lẽ tình yêu mang nhiều diện mạo
Tất thảy luôn là hoàn mỹ
Chẳng có gì là lỗi lầm
Chỉ có những xác suất trong một chỉnh thể vũ trụ hoàn mỹ
Dung chứa mọi biến cố
Cởi mở cho tình cờ
10.05.20