Egon Schiele (1890-1918) là họa sĩ người Áo, một trong những thành viên đầu tiên và nổi bật của chủ nghĩa Biểu hiện, học trò thân cận của Gustav Klimt. Egon Schiele nổi tiếng bởi những bức tranh chân dung có cường độ mạnh mẽ và tính gợi dục thẳng thắn, trong đó bao gồm nhiều tranh khỏa thân và tự họa.
Edgar Degas (1834-1917) được cho là một trong những nhân vật tiêu biểu của trường phái Ấn tượng, nhưng ông lại thích tự coi mình là họa sĩ hiện thực. Và đó cũng chẳng phải khía cạnh đáng quan tâm duy nhất có thể tìm thấy ở họa sĩ người Pháp này.
Eugene Delacroix và những người cùng thời với ông đã ảnh hưởng đến bối cảnh hội họa, vốn trong nhiều thập kỷ đã bị chi phối bởi tính thẩm mỹ khắt khe và trí tuệ của nghệ thuật Tân cổ điển.
Dịch từ bài viết của tác giả John Berger về họa sĩ Caravaggio – trong một trần tình không dễ đoán khi được hỏi về họa sĩ mà ông yêu thích nhất.
Marai Sandor là nhà văn lớn của Hunggary và của nhân loại. Văn chương nhiều suy tư và những ngôn từ đẹp vừa tự nhiên vừa chỉn chu của ông có thể thu hút bất cứ ai. Nhưng tôi chạm đến Marai Sandor ở một điểm chạm khác: sự thật.
Một mạch tôi đọc hết mấy cuốn của Patrick Modiano, và thường thì với cùng một tác giả tôi sẽ đọc theo trình tự thời gian xuất bản, để thêm một cách nhìn các tác phẩm như biểu lộ cho tiến trình nội tâm tác giả trong cuộc đời riêng của họ.
Đại ngư và Hải đường. Bạn đã nhắc tôi phim này từ nhiều năm về trước, nhưng tới đúng lúc bộ phim mới tự tìm đến tôi.
Ca ngợi Triết học thời cổ là món quà sinh nhật tuổi hai bảy của tôi. Tôi đã chẳng nghĩ một cuốn sách gần như chẳng có tên tuổi và vẻ ngoài thì hết sức tầm thường ấy lại có thể cộp một dấu mốc quan trọng trong cái năm đáng nhớ bậc nhất của đời mình.