Tôi hay ví von việc đào sâu tìm hiểu bản thân mình giống như việc bóc một củ hành lớn vậy. Trầy trật bóc từng lớp vỏ một, bóc đến đâu thấy nước mắt ứa ra đến đó, mà lại thấy hiện ra một lớp vỏ bên trong cần phải tiếp tục bóc – để thấy đây là một công việc khó khăn chừng nào, và dường như là “mãi chẳng xong”.
Đôi mắt không chỉ có lòng tham mà còn có sự hiếu kỳ, và hành động bịt mắt hay nhắm mắt có ý nghĩa như một phần của hành trình đi vào nội tâm để đi đến sự thức tỉnh về tinh thần.