Trong đêm vắng,
em có thấy những vì sao?
Khi thanh âm đã tuyệt diệt
Khi ngôn từ không còn chỗ trú
Những ánh sao không với tới được
bầu trời dầy khói và đục mờ
của một tử cầu đã hoang vụn
Em ngước nhìn chỉ thấy hư vô
Sáng tỉnh dậy nghe có thứ gì xanh xao câm nín chồi lên trong lòng, đến khi ra đường mới hiểu là vì sao. Là gió mùa hanh hao và xao xác. Bão về.
Ra là thế, có rất nhiều, tình yêu. Chảy qua từng kẽ tay em, lần lần, chỉ khi đêm đã vào sâu. Những ngón tay đã mọc cây mấy mùa, rồi vàng lá rụng giòn mùa thu.